Đồn rằng có một ông quan huyện rất thanh liêm, không ăn của đút bao giờ. Bà huyện thấy tính chồng như vậy cũng không dám nhận lễ của ai. Có làng nọ muốn nhờ quan huyện bênh cho được kiện, nhưng mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới tìm cách đút lót với bà huyện.
một năm trước
473 lượt xem
Câu chuyện Ngốc và đàn bò là một trong những truyện dân gian hài hước của Việt Nam, kể về một anh chàng ngốc nghếch không biết đếm bò của mình, qua đó mang lại tiếng cười sảng khoái và bài học thú vị.
một năm trước
348 lượt xem
Theo lệ ngày xưa, ai làm quan thì mua món gì cũng chỉ phải trả nửa giá tiền, trừ mua vàng phải trả đủ.
một năm trước
204 lượt xem
Ngày xưa,có một ông quan hay ăn đỗ đen luộc, tính hay sợ vợ! Hôm ấy vừa luộc nồi đỗ ăn vụng thì vợ về,chưa kịp ăn mà không dám để nhà sợ vợ biết thì nguy!
một năm trước
181 lượt xem
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở một cuộc thi nói khoác.
một năm trước
249 lượt xem
Có một anh suốt ngày đêm chỉ nằm một chỗ, có hai bữa cơm cũng không muốn há miệng ăn. Thế là chết đói.
một năm trước
209 lượt xem
Anh chàng nọ tính khoác lác đã quen. Bữa kia, đi chơi về, anh ta bảo vợ
một năm trước
328 lượt xem
Có anh học trò nhỡ độ đường, vào huyện ăn xin, nói là học trò nghèo. Quan huyện vốn trước cũng là học trò nghèo
một năm trước
195 lượt xem
Truyện cười là một thể loại truyện dân gian ngắn gọn, hài hước, được xây dựng nhằm mục đích gây cười, mua vui và đồng thời phản ánh sâu sắc những mặt trái trong xã hội, tính cách con người hoặc hiện tượng phi lý trong đời sống thường nhật. Dưới lớp vỏ nhẹ nhàng, dí dỏm, truyện cười chứa đựng nhiều bài học đạo đức, phê phán xã hội và thể hiện trí tuệ dân gian đặc sắc.
Truyện cười là loại truyện ngắn dân gian, sử dụng yếu tố gây cười để giải trí, châm biếm hoặc giáo dục. Những tình huống trong truyện thường mang tính bất ngờ, tréo ngoe, phi lý hoặc cường điệu — tạo nên tiếng cười nhưng cũng để người đọc suy ngẫm. Đối tượng bị đả kích trong truyện cười có thể là thói hư tật xấu, sự dốt nát, gian dối hay cả hệ thống xã hội bất công.
Ngắn gọn, hài hước: Truyện thường chỉ vài đoạn hoặc một tình huống duy nhất để tạo tiếng cười.
Tình huống bất ngờ: Kết thúc truyện thường đảo ngược, gây cười và khiến người đọc bất ngờ.
Ngôn ngữ dân dã, sinh động: Gần gũi với đời sống, dễ hiểu và dễ ghi nhớ.
Chứa đựng ý nghĩa giáo dục, phê phán: Không chỉ giải trí mà còn giúp người đọc nhận thức về điều đúng – sai trong cuộc sống.
Làng kia có một ông Trạng: Truyện hài hước về người dân làng khoe có ông Trạng ngốc nghếch, qua đó châm biếm bệnh sĩ diện hão.
Trạng Quỳnh: Một loạt truyện nổi tiếng xoay quanh nhân vật Trạng Quỳnh – thông minh, lanh lợi, thường dùng trí tuệ để đấu lại quan lại hoặc kẻ gian.
Tấm áo rách: Câu chuyện ngắn nhưng sâu cay về sự giả tạo và thói háo danh.
Lợn cưới áo mới: Phê phán tính khoe khoang, sĩ diện rẻ tiền.
Truyện cười đóng vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần của người Việt. Trước hết, nó mang lại tiếng cười thư giãn, giúp giải tỏa căng thẳng. Nhưng sâu xa hơn, truyện cười phản ánh trí tuệ dân gian, khả năng nhìn nhận và phê phán xã hội một cách thông minh, sâu sắc nhưng không gay gắt.
Tiếng cười trong truyện cười dân gian không đơn thuần để mua vui, mà còn để “cười mà nghĩ”, giúp con người hướng thiện, tránh xa cái xấu, cái dở. Đây cũng là công cụ để người dân thời xưa lên tiếng trước những bất công mà không sợ bị trừng phạt.
Hiểu rõ truyện cười là gì giúp chúng ta trân trọng hơn loại hình văn học dân gian tưởng chừng đơn giản mà lại giàu giá trị giáo dục và phản biện. Trong tiếng cười dân dã, mộc mạc ấy là cả một kho tàng tri thức, đạo đức và cái nhìn sâu sắc về cuộc sống. Truyện cười xứng đáng được giữ gìn, phát huy và lan tỏa đến thế hệ hôm nay như một phần hồn cốt của văn hóa Việt.